Saturday, August 29, 2009
Một bài viết cũ
Friday, August 28, 2009
Thursday, August 27, 2009
Đăng nhập nhiều account Yahoo Messengers
Tuesday, August 25, 2009
Sentenced

Year: 2002
Artist: SENTENCED
Tracklist:
01 Konevitsan Kirkonkellot
02 Cross My Heart and Hope to Die
03 Brief Is the Light
04 Neverlasting
05 Aika Multaa Muistot (Everything Is Nothing)
06 Excuse Me While I Kill Myself
07 Blood and Tears
08 You Are the One
09 Guild and Regret
10 The Luxury of a Grave
11 No One There
Một đĩa nhạc đặc biệt, lạ lùng.. ngay khi được phát hành, album năm 2002 của Sentenced đã nhận được những đánh giá rất khác nhau từ phía khan giả. Một số không ngần ngại tán dương “absolute amazing!”, “incredibly good!”, thậm chí “it should be their last album”- đây lẽ ra phải là album cuối cùng của họ; trong khi không ít mỉa mai “cold white..eh..****”, “a step back of Sentenced”- những lời chỉ trích thường nhắm vào chất nhạc và melody quá catchy của album, hay sự “thiếu lửa” cần thiết của 1 metalband.
Quả thật, những ai vẫn giữ mãi hình ảnh của 1 Sentenced thời kỳ Melodic death, hay ưa chuộng những thanh âm mạnh mẽ của Down và Frozen, và với những metal head tôn thờ thứ metal tàn khốc kiểu COB, hoa mỹ kểu Rhapsody, đây rõ ràng chỉ là 1 thứ metal đã pop hoá quá đà. Nhưng với những ai coi Sentenced là hiện thân của depressive metal, hay suicide metal, album này sẽ là 1 tuyệt phẩm, đơn giản vì đó là câu chuyện của 1 con người từng bước rơi xuống đáy tuyệt vọng, giẵng xé giữa những ám ảnh của thất bại, tội lỗi, cô đơn, tình yêu và chết chóc.
Suicide luôn là chủ đề ưa thích và xuyên suốt trong các sáng tác của Sentenced, nhưng có lẽ ở The cold white light, nó mới được thể hiện một cách tuần tự nhất, đầy đủ nhất các khía cạnh, và có lẽ là với mức độ cao nhất. Vậy nên, sẽ không quá lời khi coi là 1 concept album- a story of a suicide(r).
Track 1 : Konevistan Kirkonkellot, album mở đầu với âm thanh hoang vu tựa như tiếng gáy của 1 con chim đêm, tiếp sau là clean guitar lạnh lẽo, u tối và bất an, rồi cùng hoà vào tiếng trống chắc nịch, chậm rãi đầy đe doạ. Track nhạc gợi nên trước mắt ta khung cảnh lạnh lẽo và liêu trai của một nghĩa trang trong đêm, khi một người đang đưa từng bước chân chậm rãi, từ từ mở cánh cổng sắt nặng nề, làm vang lên những âm thanh khô lạnh trong bóng đêm của những linh hồn …
Những âm thanh tiếp nối liền mạch sang track 2 : Cross My Heart And Hope To Die, là khi người đàn ông quỳ xuống trước ngôi mộ của người mình yêu. Toàn bộ lyric của ca khúc là lời tâm sự của chàng với linh hồn đã khuất, với tình yêu mà nay chỉ còn là nắm xương khô lạnh mục ruỗng dưới tầng đất sâu, về cuộc sống còn lại sau cái chết của nàng : « since your death, everything felt so meaningless and vain, that i’ve lost the will to live… love- your death ripped my heart right out and since you went away, life’s had nothing more to give ».. từ sau cái chết của em, mọi thứ dường như thật vô nghĩa và phù phiếm, và anh đã đánh mất cả khát khao được sống..cái chết của em dường như đã xé nát tim anh, và từ khi em ra đi, cuộc đời này chẳng còn gì cho anh nữa..
..và những gì còn lại, chỉ là ước muốn đựoc đoàn tụ cùng nàng.. ở bên kia thế giới : «.. cross my heart and hope to die, may my end come tonight, cross the dark into the light, may death again us unite..” .. đêm nay sẽ là kết thúc của anh, sau những bóng đêm và ánh sáng, liệu cái chết sẽ tái hợp hai ta?..
Một tiếng chuông nhà thờ gióng lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của người đàn ông. Giữa nghĩa trang hoang lạnh, giữa vô vàn những nấm mồ,, những suy tư của con người tất yếu bị hướng về cái chết, về sự hữu hạn của đời sống, để nhận ra thời gian sống của mỗi người trên đời thật quá ngắn ngủi- Brief Is The Light: “ the bells again..someone has died..the bell of the end tolls to remind that life’s but a race of time..’ .. một hồi chuông gióng lên, tiếng chuông nguyện cầu cho những phút giây cuối cùng..nhắc cho ta nhớ rằng, cuộc đời này chỉ là một cuộc chay đua với thời gian..
“ the bells again, whose turn this time?..to reach the end, yours or mine?..each funeral just makes us realize that life’s but a series of goodbyes”…tiếng chuông vang lên,một người thân của ai đó lại ra đi vào bóng tối.. mỗi đám tang nhắc cho ta nhận ra, cuộc đời này chỉ là một chuỗi những lời từ biệt..
trước sự thật nghiệt ngã ấy, con người chỉ còn biết sống hết mình cho mỗi phút giây hiện diện trên đời, và đây có lẽ là những gì tích cực nhất trong concept u ám này: “here these words I say: make the most out of your days, for brief is the light on our way, on this momentary trail..”.. hãy tận dụng hết từng ngày tháng của mình, cho ánh sáng ngắn ngủi trên con đường của mỗi chúng ta, trên chặng đường chốc lát này..
Ý nghĩ sáng sủa ấy dường như tiếp nối sang track 4- Neverlasting, với tâm trạng phấn chấn: “ carp diem, seize the day before your life fades away, reaching for the skies- for the distant sun, and keep on hiding from the gun..”- hãy tận hưởng lạc thú đi,nắm chặt từng ngày trước khi đời bạn phai nhạt dần, vươn tới nhưng chân trời- tới vầng dương xa xôi, và tiếp tục lần tránh ý muốn được chết..
Nhưng rồi một tiếng nói khác cất lên, phủ nhận tất cả những gì tích cực trong đó và đưa mọi thứ theo 1 hường khác hẳn: “ no, you need to sell your soul, for it’s great to lose control, can’t you feel the growing desire to go down with a blazing fire?”.. không, hãy bán đi linh hồn mình, vì thật tuyệt khi ta không còn kiểm soát được, lẽ nào anh bạn không nhận thấy một ham muốn đang lớn dần trong mình, là được mọi người nhớ đến như một ánh lửa huy hoàng???
chất nhạc không còn tư lự hay giằng xé mà hoàn toàn gấp gáp, như khi người ta đã quyết định lao mình vào trong đời sống cuồng loạn và bất cần:
- Waste no time dreaming in vain! Đừng phí thời gian mơ mộng viển vông
”You and I aren’t built to last Vì chúng ta không sinh ra để sống mãi trên đời
- Go astray – the only way! Hãy cứ đi chệch đường- vì đó là cách duy nhất
You and I will make it fast Chúng ta sẽ khiến nó đến nhanh hơn
- Burn the candle at both ends! Thắp lên những ngọn nến cho giây phút cuối
Let’s take a ride before we fall Hãy cùng đi trước khi gục ngã
- Leave no room for happy endings! Không có chỗ cho những kết cục tốt đẹp
And make it right for once and for all” Hãy làm điều này, cho một và tất cả
Một cuộc sống như vậy, ngay từ đầu đã được thừa nhận là 1 bước đi lạc đường, và liệu con người có thể sống như thế được trong bao lâu? Câu trả lời ở ngay track nhạc tiếp theo: Aika Multaa Muistot (Every Thing Is Nothing) . Khởi đầu với clean guitar lạnh lẽo, chậm rãi, cùng giọng hát rất thấp của Ville, âm hưởng tự sự và cô độc tràn ngập cả ca khúc. Sau những giây phút sống gấp gáp và bất cần, con người lại quay trở về đối diện với chính bản thể của mình và nhận ra nơi mà mình thật sự thuộc về, nhận ra tất cả những gì thật sự còn chút ý nghĩa :
“Everything is nothing to me, I couldn’t care less ..
a stern cold man is what I am, hard, relentless..
And I don’t even dare to try – I know I can only lose ..
Between this life I live and nothing I have to choose..”
mọi thứ với tôi giờ chẳng là gì cả, dù không thể không quan tâm, một kẻ lạnh lùng- đó chính là tôi, cay nghiệt và tàn nhẫn… tôi thậm chí còn không dám cố gắng, tôi biết mình sẽ chỉ thất bại mà thôi- giữa cuộc đời này- tôi sống mà không có một lựa chọn nào..
Và chính tại thời khắc đó, quyết đinh đã được đưa ra: “I’ll be the last to close, the last to close my eyes ..And forgive me nothing for I truly meant it all – what I’ve said, what I’ve done”- sẽ đến giây phút cuối cùng- khi tôi nhắm mắt, tha thứ cho những điều tôi định thực hiện, những điều tôi đã nói và đã làm..
Phán quyết đã được đưa ra, không cần giấu diếm, thậm chí còn được khoe khoang một cách bất cần và điên rồ- trong track nhạc đã trở thành thương hiệu của Sentenced : “Excuseme While I Kill Myself” : “ How do you do? I wish you a pleasant afternoon..Well, **** you too,”good night” is what I choose for you..” ..Xin chào, chúc một buổi chiều dễ chịu..Mẹ kiếp, hãy nói là “chúc ngủ ngon”..
Và ý muốn tự sát như thổi bùng lên trong tâm trí con người, đầy giận dữ và bất cần, trong sự căm ghét tột độ với cuộc đời- mà hiện thân là những cá thể- những con người khác
I kill myself …I blow my brains onto the wall
See you in hell ..I will not take this anymore
This is where it ends ..This is where I will draw the line
Excuse me while .. I end my life
Tao sẽ giết chính mình
Với những mảnh óc tung toé trên tường
Hẹn gặp lại ở địa ngục
Tao sẽ không làm thêm một lần nào nữa
Mọi việc chấm dứt ở đây
Đây là cách tao kết thúc
Xin thứ lỗi
Khi tao kết thúc đời mình
Kể từ giây phút này, hiện tại không còn ý nghĩa gì nữa, và trước khi đi đến thực hiện phán quyết cuối cùng ấy, con người chỉ hồi tưởng lại quá khứ của mình- một quá khứ với đầy nặng nề , mất mát và mặc cảm. Với “Blood And Tears”, đó là nỗi băn khoăn về những cố gắng, nỗ lực trong suốt cả cuộc đời, để nhận lại những gì?
What is it that we’re struggling for
I don’t quite see it
Life kicks us in the teeth
Yet something makes us crawl back for more
Chúng ta đang gắng sức vì điều gì?
Tôi không thể hiểu nổi
Cuộc đời đã đá thẳng vào mặt ta
…Khiến ta lê bước trở lại..
We’ll lose the things we’re fighted for..
Each rise is followed by a fall ..
We’ll lose the ones we love, the ones we most adore..
Yet go on…We go on
Chúng ta đánh mất những gì mình cố giành được
Mỗi bước tiến lại một bước lùi
Ta đánh mất người duy nhất ta yêu, người duy nhất ta ấp ủ
..Và cứ thế, ta tiếp tục
Với “You Are The One”, đó là kí ức về người con gái, về tình yêu – điều duy nhất có ý nghĩa, là thứ ánh sáng duy nhất giữa cuộc đời tăm tối này..
You’re the light at the end of the tunnel
The beacon fire in the dark
The glimmer of hope and truly the meaning of my life
When dusk falls and obscures the sky
You’re the shine of the Northern Star
No dead of night can fade the brilliance of your light
Em là ánh sáng cuối đường hầm
Là ánh lửa soi đường giữa đêm đen
Là tia sáng của hy vọng, là ý nghĩa của cuộc đời anh..
Khi màn đêm buông xuống che khuất bầu trời
Em là ánh sáng của ngôi sao phương Bắc
Không bóng đêm chết chóc nào có thể làm phai mờ ..
Không giống bất kỳ ca khúc nào trong album, track nhạc bắt đầu với những hợp âm clean nhẹ nhàng và rất đẹp, rất trong sáng. Nếu chỉ nghe một mình ca khúc này, ta dễ lầm tưởng đây là một bản tình ca ngọt ngào, nhưng trong tổng thể cả concept, đây chỉ là những kí ức trong trẻo cuối cùng trong tâm hồn con người, những kí ức xen lẫn trong niềm tiếc thương và nỗi nhớ khôn nguôi, như những giọt keyboard trong vắt chìm khuất dưới dòng âm thanh guitar da diết..như ta có thể nói, ở Sentenced, mỗi ca khúc đều có sự ăn nhập giữa cả 2 phần- nhạc và lời..
Với “Guilt And Regret”, đó là bức chân dung của một con người đầy mặc cảm, một kẻ mà mỗi bình minh khi thức giấc, chỉ có hai cảm giác tràn ngập trong lòng: Tội Lỗi và Hối Tiếc, trở thành nỗi ám ảnh thường trực và tuyệt đối:
Guilt and Regret, they are my two inbred brothers
Guilt and Regret ,O god how I hate them both from the bottom of my heart
Guilt and Regret and me wake up into a brand new day
Guilt and Regret lively , I am still dead tired – the night has been long and hard
Tội Lỗi và Hối Tiếc- chúng như những người anh em bẩm sinh của tôi
Dù tôi căm thù chúng đến tận xương tuỷ
Tội Lỗi và Hối Tiếc, chúng thức dậy cùng tôi mỗi ngày
Thật sống động, trong khi tôi còn đang mệt mỏi sau một đêm dài khó nhọc
Và mọi ý chí của con người bị đánh tan, trong cuộc đối thoại siêu thực của bộ ba- mà thật ra là màn độc thoại của chính mình.. khi không thể nào dứt bỏ được những mặc cảm đó..
My brothers they ask me:
“Do you recall anything from yester-night, no?”
They laughed at me and go:
“Nothing at all? Well, it must been an evening of joy”
Những người anh em, chúng hỏi tôi:
“Còn nhớ được gì đêm qua không? Không ư?”
Chúng cười lớn và bỏ đi
“Không chút nào à? Chắc phải là một đêm vui vẻ đây »
Và ngay cả khi đối diện với kết cục – là cái chết của mình- những mặc cảm vẫn không ngừng đeo đuổi con người, dẫn ta tới một cảm giác lạ lùng, khi tin rằng, ta thậm chí còn không xứng đáng được chôn cất trong một ngôi mộ- nó quá xa xỉ- The Luxury Of A Grave . Sinh mệnh này, ngay từ giây phút đầu tiên, dường như đã là một sai lầm, một điều không nên có : « On day zero my mother was expecting..the worst, and out of my father’s ass i was born, feet first- oh, no..the most horrendous piece of feces ever forced..to be disposed of is what i was created for.. ».. Vào cái ngày đầu tiên, khi mẹ tôi đang mong đợi, từ cái ..mông của cha mình, tôi đã ra đời, chân trước.. ôi, không.. cái phần bẩn thỉu nhất của đống phân buộc phải bỏ đi.. chính là lí do mà tôi được tạo ra..
Và con người ấy đã mong muốn điều gì, trong bản di chúc của mình:
When death releases you from me
Just dump my foul remains on some near-by field
- I don’t deserve a grave
When you finally get rid of me
Just let my corpse decay …unburied
- I do NOT deserve the luxury of a grave
Khi cái chết giải thoát các người khỏi tôi
Cứ vứt xác tôi ở một nơi nào đó ngoài kia
- Tôi không xứng đáng với một ngôi mộ
Khi cuối cùng các người thoát khỏi tôi
Cứ để thân xác tôi thối rữa, đừng chôn cất
- Tôi không xứng đáng được có một nấm mồ- quá xa xỉ
No One There – track nhạc cuối cùng, cũng là những giây phút cuối cùng của con người, trước khi tự sát. Người đàn ông như ngồi một mình trong căn phòng tối, giữa những vật dụng vô cảm để chọn lựa cho cái chết của mình, giữa niềm cô tịch lặng lẽ của không gian, và giữa nỗi cô độc của lòng mình – điều cuối cùng mà cuộc đời dành cho.
The axe, the bottle and the rope… The feeling there really is no more hope
The thought of the great unknown. And facing it alone…
The dark, the silent and the cold… The feeling I have come to the end of my road
Yes, these are the things I spend… My remaining moments with…
Lưỡi rìu, chai rượu và sợi dây thừng
Cảm giác thật sự đã không còn hy vọng nào nữa
Suy nghĩ về một kết thúc chưa từng biết đến
Và đối mặt một mình…
Bóng tối, sự câm lặng, và lạnh giá..
Cảm giác khi ta đã đi hết chặng đường của mình..
Phải, ta đang trải qua những khoảnh khắc cuối cùng với những thứ đó..
.. chết là hết, cái chết không khiến ta có cảm giác gì, mà điều thực sự đáng sợ lại là những giây phút sống, ngay cả là những giây phút cuối cùng, khi vòng dây thừng đã siết quanh cổ ta, khi họng súng lạnh lùng đã kề sát thái dương, hay khi liều thuốc ngủ đang ngấm dần trong từng mạch máu, cuộc đời vẫn không buông tha ta, khi ta nhận ra điều đáng sợ và nặng nề nhất vẫn còn đó:
And the wind blows through my heart … Shivers me one last time
As I now reach out in the dark … No one there
Và khi cơn gió lạnh buốt thổi qua tim tôi
Khiến tôi rùng mình lần cuối..
Khi tôi bước vào bóng đêm vĩnh viễn..
Không ai ở đó cả…
đến tận giây phút cuối cùng, con người vẫn không thoát khỏi cảm giác của sự cô đơn, cảm giác ấy được đẩy lên đỉnh điểm trong nỗi tuyệt vọng, và nhận thức cuối cùng mà ta có được, lại thật cay đắng:
It freezes my heart, my desperate heart
To think we_ both_ will_ die_ alone
Trái tim tôi như đông cứng lại, trái tim tuyệt vọng của tôi
Khi nhận ra : chúng_ta_ rồi_sẽ_đều_chết_một_mình
từng âm thanh keyboard chậm rãi ..lặng dần.. như hơi thở đang dần rời bỏ thân xác phàm tục, như từng nhịp đập đang lịm đi trong trái tim tàn tạ.. Nếu khi đó không phải là no one there, nếu đó không phải là nỗi cô đơn, nếu đúng lúc đó có một bàn tay, một hơi ấm, một tấm lòng.. có thể sẽ khác.. Concept kết thúc bằng cái cách mà nó được bắt đầu, với âm thanh rợn người của tiếng chim đêm, ngày một dày đặc đến nhức óc, như bầy quạ đang bu quanh thân xác vô hồn của kẻ vừa tự kết liễu đời mình.. rồi đột ngột ngưng bặt, như tất cả đã chìm trong bóng đêm vô tận..
The Cold White Light - cái tên mang nhiều ẩn ý cho một concept u ám. Đó có thể là thứ ánh sáng lạnh lẽo của cái chết- chỉ dẫn đến lối thoát cuối cùng cho con người, hoặc cũng có thể là thứ ánh sáng duy nhất còn lại giữa cuộc đời tăm tối- ánh sáng thuần khiết của tình yêu. Và ngay cả khi tình yêu- điêù cuối cùng mà ta còn có thể hy vọng- cũng bị bao phủ bởi bóng đen của những toan tính, mặc cảm và chết chóc, để chỉ còn là một thứ ánh sáng lạnh lẽo và nhợi nhạt, liệu còn điều gì có thể dẫn đường cho ta giữa cuộc đời này ? ...
100 năm trôi qua nhanh như cơn gió

100 years
I'm 15 for a moment
Caught in between 10 and 20
And I'm just dreaming
Counting the ways to where you are
15 tuổi với tôi thật nhanh
cái tuổi giữa 10 và 20
và tôi chỉ mơ đếm những con đường đến bên em
I'm 22 for a moment
And she feels better than ever
And we're on fire
Making our way back from Mars
Và tôi đã 22 tuổi rồi
em cảm thấy tốt hơn bao giờ hết
chúng tôi đứng trên ngọn lửa của con đường trở về từ sao hỏa
15 there's still time for you
Time to buy and time to lose
15, there's never a wish better than this
When you only got 100 years to live
15 tuổi vẫn còn thời gian cho em
thời gian để mua và để đánh mất
15 tuổi, sẽ chẳng bao giờ mong ước được hơn thế
khi mà con người ta chỉ có 100 năm để sống...
I'm 33 for a moment
Still the man, but you see I'm a ?they'
A kid on the way, babe
A family on my mind
Tuổi 33 đến với tôi trong phút chốc
đã trở thành môt người đàn ông nhưng em thấy đấy
tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ trên con đường quen thuộc
một gia đình trong sâu thẳm trái tim tôi
I'm 45 for a moment
The sea is high
And I'm heading into a crisis
Chasing the years of my life
Khi tôi đã 45 tuổi
Mặt biển trở nên thật cao
và tôi phải đương đầu với những cơn biến động bám đuổi tôi trong suốt những năm sống còn
15 there's still time for you
Time to buy and time to lose yourself
Within a morning star
15 I'm all right with you
15, there's never a wish better than this
When you only got 100 years to live
15 tuổi vẫn còn thời gian đó em
Thời gian để mua và để đánh mất bản thân
vì những ngôi sao mai
15 tuổi tôi tin tưởng vào em
15 tuổi sẽ chẳng bao giờ mong ước được hơn thế
khi mà người ta chỉ có 100 năm để sống...
Half time goes by
Suddenly you're wise
Another blink of an eye
67 is gone
The sun is getting high
We're moving on
Một nửa đời người đã qua đi
em trưởng thành hơn bao giờ hết
chỉ trong một chớp mắt
tuổi 67 qua đi
mặt trời cao thật cao
Chúng ta vẫn cứ đi...
I'm 99 for a moment
Dying for just another moment
And I'm just dreaming
Counting the ways to where you are
Giờ tôi đã 99 tuổi
sẵn sàng chuẩn bị cho cái chết có thể đến bất cứ lúc nào
và tôi vẫn mơ
đếm những con đường đến bên em
15 there's still time for you
22 I feel her too
33 you're on your way
Every day's a new day
15 tuổi vẫn còn thời gian em ạ
22 tuổi anh vẫn cảm thấy như thế
33 tuổi em hãy bước trên con đường của riêng mình
Mỗi ngày đều là một ngày mới...
15 there's still time for you
Time to buy and time to choose
Hey 15, there's never a wish better than this
When you only got 100 years to live
15 tuổi vẫn còn thời gian cho em
Thời gian để mua và để lựa chọn
Này tuổi 15 sẽ chẳng bao giờ mong ước được hơn thế
Khi con người ta chỉ có 100 năm để sống mà thôi...
Bước qua một đêm dài đầy mộng mị, không biết nên gọi nó là một giấc mơ đẹp hay là một cơn ác mộng nữa. Nhưng lúc tỉnh dậy là một cái đầu ong ong toàn những chuyện hỗn độn, tôi trở mình không yên. Nếu cuộc sống của tôi vẫn là một đứa trẻ 3 tuổi thơ ngây thì đã không phức tạp đến thế. Và tôi biết rằng sau này khi đã lớn hơn, cuộc sống còn phức tạp hơn lúc này nhiều. Tôi cũng không hiểu sao con người cứ phải như thế, cứ cố tình tạo cho mình một cái vỏ bọc hoàn hảo để rồi trong thâm tâm luôn phải gồng mình lên chống chọi, bà ấy khóc trước mặt tôi, tôi thì im lặng. Tôi hiểu rằng 18 tuổi với tôi đã chẳng thấm tháp vào đâu, tôi hiểu rằng kể cả sống đến 100 tuổi chăng nữa thì con người ta cũng luôn phải hối hận vì vài việc mình làm trong suốt cuộc đời mình. Dẫu biết rằng chẳng bao giờ là quá muộn, dẫu biết rằng cuộc sống không bao giờ dễ dàng cho mỗi người nhưng để sống sao cho tốt thì thật là khó. Tôi không ngừng suy nghĩ, nghĩ về những nhân vật trong câu chuyện kia, nghĩ về những con người sống quanh tôi. Và tôi thấy thật buồn.
Có thể một lúc nào đó tôi lại nghe lại ca khúc này, và tôi sẽ khóc. Nhưng nỗi buồn lúc này của tôi không thể giấu diếm bằng những giọt nước mắt đó được, tôi phải cố bước dậy, đối mặt, và sống.
Có thể đôi lúc suy nghĩ đến những điều kinh khủng nhất, nhưng tôi sẽ cố gắng để điều đó không xảy ra, bất cứ giá nào.
Có thể trong quá khứ tôi phạm sai lầm, thì trong lúc này, trong những ngày sau đó và suốt cả quãng đời còn lại tôi sẽ lấy nó là bài học đắt giá nhất cho mình, lấy nó làm cái cớ để khi mình nhìn vào thì không thể để mình phạm sai lầm lần nữa...
Cảm ơn nếu có ý định gửi cho em bài hát này, nhưng tiếc quá, em đã tìm đến nó trước để tự an ủi mình mất rồi.
Xin cảm ơn Leeblue - Cây vĩ cầm đỏ (RockPassion.vn)
về bài viết thật sự sâu sắc